Chủ Nhật, 25 tháng 8, 2013

Nông mới nhất dân bỏ ruộng: Chính sách xa thực tại?.

Theo ông Môn, việc nhiều dân cày không còn đượm đà với ruộng, những nhân tố như thu nhập thấp do phí đầu vào cao, giá thành sản phẩm bán ra lại thấp, làm không đủ ăn… chỉ là trình bày bề nổi

Nông dân bỏ ruộng: Chính sách xa thực tiễn?

Với thời giá hiện tại, các loại lúa trung bình như giống Khang Dân bán được với giá 600 nghìn đồng/tạ, 3 tạ là 1,8 triệu đồng.

Công cày, bừa là 250 nghìn đồng. Theo thống kê của Cục Kinh tế hợp tác và phát triển nông thôn, Bộ NN&PTNT, ước tính, nhàng nhàng mỗi địa phương có từ 100ha trở lên đất lúa bị bỏ hoang.

Như vậy, trừ chi phí “cứng” đi, trên một sào ruộng, người làm lúa còn lại gần 1,2 triệu đồng. (Nguồn internet)  Làm không đủ sống  Bà Phạm Thị Thủy (trú tại xã Đồng Tĩnh, huyện Tam Dương, tỉnh Vĩnh Phúc) cho biết: Gia đình bà gắn bó với nghề nông suốt bao năm nay, tổng cộng có tới 9 sào ruộng.

Theo bà Thủy, một sào lúa nếu được mùa cũng chỉ đạt khoảng 3 tạ thóc. Tình trạng giá vật tư nông nghiệp không ngừng leo cao trong khi giá bán nông phẩm ngày càng thấp là do chính sách chưa tốt cũng như công tác chỉ đạo, điều hành chưa như trông chờ.

Một trong các nguyên tố khác nữa là về vấn đề đất đai, cũng cần tạo điều kiện thuận lợi cho những người dân không có nhu cầu sinh sản nữa chuyển nhượng đất với giá hợp lý cho những người dân cày có nhu cầu và kinh nghiệm để họ thâm canh, cho năng suất cao…  Thanh Nguyễn.

Đó là chưa kể việc mất mùa, tình trạng lúa cấy nhưng không có hạt, thuốc trừ sâu giả, phân bón giả.

Liên tiếp xảy ra ở nhiều nơi. Bắc Ninh) cho biết: Trên một sào ruộng nếu từ khi cấy lúa tới khi thu hoạch, đủ thứ phải chi ra từ giống, phân, cày bừa,… nếu thuê hết mất khoảng hơn 900 nghìn đồng, còn nếu chịu thương chịu khó tự làm cũng mất xấp xỉ 600 nghìn đồng.

Hệ lụy dễ thấy là họ sẽ tràn ra tỉnh thành kiếm việc làm. “Đó là chưa kể nếu gia đình nào neo đơn, phải thuê cả công cấy, công gặt nữa thì tổn phí phải tăng thêm khoảng 300 nghìn đồng nữa”, bà Thủy nói. Tiền phân đạm, lân, ka li, tổng thể cũng mất tới hơn 150 nghìn đồng. Nông dân bên cánh đồng bỏ hoang. Ngoại giả, ông Lộc khẳng định, về lâu dài, cần có cần có cơ chế chính sách khuyến khích DN đầu tư vào sản xuất nông nghiệp, nhất là trong xây dựng vùng vật liệu.

Tuy nhiên, giờ nhà bà cũng đã bỏ hoang hai phần ba số ruộng, chỉ còn làm khoảng 3 sào để lấy thóc, gạo đủ dùng trong gia đình. Trong khi đó, như khu vực nhà bà Thủy, năng suất làng nhàng chỉ đạt 2 tạ/sào ruộng. Bao mồ hôi công sức đổ ra, thành tựu thu về đó chẳng đủ để họ trang trải cho những sinh hoạt giản đơn bình thường nhất. Theo bà Thủy, giờ làm đồng thuê mướn, công nghiệp hóa nhiều nên lấy công làm lãi mà nhiều khi công chẳng đáng là bao.

Như vậy, trừ uổng đi, cả vụ lúa, đối với một sào ruộng, cao nhất, người nông dân cũng chỉ thu về khoảng 800 nghìn đồng/sào. Ngoại giả, chẳng thể không kể tới các loại thuốc sâu, thuốc diệt cỏ cũng mất 50 nghìn đồng. Dân cày bỏ ruộng khiến an ninh lương thực bị đe dọa  trông về vấn đề dân cày bỏ ruộng, ông Lại Xuân Môn, Phó Chủ tịch Hội dân cày Việt Nam cho rằng, đây là vấn đề rất đáng báo động bởi điều này có tác động rất lớn tới nền nông nghiệp nói riêng, cũng như an sinh xã hội nói chung.

Vì vậy, không chỉ riêng gia đình bà mà nhiều hộ khác trong thôn, trong xã cũng dần làm ít ruộng hơn, cỡ nghề mới để sống. Bà Thủy tính toán, với thời giá hiện tại, để thu hoạch lúa trên một sào ruộng, người dân cày phải bỏ ra khá nhiều tổn phí.

Như vậy, tính sơ qua, uổng “cứng” cho một sào ruộng cũng lên tới hơn 600 nghìn đồng. 000ha. 300ha ruộng không được nông dân sử dụng. Sâu xa của vấn đề là những chính sách dành cho nông nghiệp, nông dân, nông thôn đúng đắn nhưng còn xa thực tại. Cần phải tăng cường quản lý Nhà nước đối với thị trường phân bón, thuốc bảo vệ thực vật, các giống nhập ngoại…, chống hàng giả nhằm bảo đảm lợi ích cho người dân, giúp làm tăng thu nhập.

Nông dân bao đời nay gắn bó với ruộng, giờ bỏ ruộng không có tư liệu sinh sản. Cụ thể như, tiền giống khoảng 100 nghìn đồng. Sơ bộ cho thấy, tại 6 tỉnh ở khu vực đồng bằng sông Hồng và miền Trung, dân cày đã bỏ hoặc trả lại hơn 1. Ông Môn phân tích, Việt Nam là một nước nông nghiệp, nông dân bỏ ruộng sẽ khiến an ninh lương thực bị đe dọa, không còn ai làm thuê nghiệp hóa, đương đại hóa nông nghiệp nông thôn nữa.

“Những nhà làm rất nhiều ruộng thì công còn đáng kể chút chứ nếu chỉ làm vài sào ruộng thì chẳng lời lãi gì đâu”, bà Tỵ nói. Như vậy, nếu được mùa, mỗi tháng trên một sào ruộng người nông dân cũng chỉ thu về được hơn 400 nghìn đồng.

Trong bối cảnh kinh tế khó khăn như bây giờ, việc làm đâu dễ kiếm, nhưng những tệ bạc, gây mất an sinh từng lớp lại dễ nảy sinh.

Ngay cả đến khi lúa chín, gặt về rồi, người làm ruộng cũng phải thuê vò lúa với giá 60 nghìn đồng/sào.

Mà lúa phải mất khoảng 3,5 tháng mới được thu hoạch. Với mức giá ngày nay, thóc thơm mới được 700 nghìn đồng/tạ và thóc thường khoảng 500 nghìn đồng/tạ. Như vậy, cả nước có khoảng 6. Cũng giống như bà Thủy, bà Nguyễn Thị Tỵ (trú tại xã Kim Chân, TP. Về vấn đề này, ông Tăng Minh Lộc, Cục trưởng Cục Kinh tế cộng tác và Phát triển nông thôn, Bộ NN&PTNT cho rằng: Cần phải trang nghiêm coi xét lại những chính sách đối với nông nghiệp, nông dân.

Qua đó, tạo ra mối liên kết bền vững giữa DN và nông dân.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét